11:34, 28/11/2012 |
Khi mấy đứa con ngây thơ giương đôi mắt tròn xoe hỏi vậy, chị chỉ biết nín lặng, nuốt nước mắt vào trong lòng. Nhìn đứa con đầu bại não nằm một chỗ, trân trân nhìn lên mái nhà lòng chị như xát muối.
|
12:49, 09/11/2012 |
– Vẫn là đôi mắt trìu mến và giọng nói nhẹ nhàng đã dìu dắt bao thế hệ học trò, nhưng căn bệnh ung thư khiến cô Nhung trở nên tiều tụy. Nỗi thèm khát được trở lại bục giảng và tận tay chăm sóc hai đứa con thơ của cô đang xa dần.
|
11:40, 08/11/2012 |
- Đứa trẻ yếu ớt, đôi môi thâm tím, cả ngày em chỉ gục lên vai mẹ lặng im. Giấy hẹn mổ cho con bác sĩ đã đưa rồi nhưng không tiền anh chị trực bế con về mà trong lòng không nỡ bởi trở về nhà là đồng nghĩa với việc nhận án tử cho con
|
09:13, 07/11/2012 |
- Chị Thắm ngồi héo rũ bên giường bệnh, tiếng thều thào bởi cơn đau của bệnh ung thư hạch như muốn xé toang lồng ngực lép kẹp, thi thoảng lại rung lên bần bật để ghìm nén cơn đau.
|
|
08:47, 03/11/2012 |
- Đôi mắt mờ đục và đôi chân không còn lành lặn, anh Trần Đình Vinh nằm trên nền nhà ru đứa con gái thơ dại đang đói lòng. Ở độ tuổi 45, anh đã bị bệnh tiểu đường giai đoạn cuối.
|
14:53, 28/10/2012 |
- Chồng mất sớm, để lại cho bà 3 đứa con vô thức tật nguyền bẩm sinh chẳng nói chẳng rằng, lại lo cho một con trai đang theo học cao đẳng tại Huế, gia cảnh quá éo le mà hôm gặp chúng tôi hai hàng nước mắt của bà chảy ròng trên má.
|
03:07, 28/10/2012 |
– Đã mổ tim hơn 1 tháng, chỉ cần điều trị thêm mươi mười lăm ngày nữa là chàng trai đó có cơ hội sống. Nhưng đến lúc này, gia đình bệnh nhân đã kiệt quệ, không còn xoay sở được một đồng, một cắc bạc, cùng đường đành xin cho con về… để chết.
|
11:23, 25/10/2012 |
“Con không muốn đi bệnh viện nữa, đi viện về con mệt lắm. Con muốn ở nhà đi học với bạn bè, nếu lỡ con chết mẹ cứ chôn con ở sau nhà!”. Lời chia sẻ của cậu học sinh lớp 6 bị bệnh tim bẩm sinh khiến người mẹ nghèo không đứng vững!
|
|